Giáo trình Thuốc bảo vệ thực vật

TRƢỜNG CAO ĐẲNG NÔNG LÂM ĐÔNG BẮC  
GIÁO TRÌNH  
THUỐC BẢO VỆ THỰC VẬT  
Trình độ đào tạo: Cao đẳng, Trung cấp  
Chuyên ngành: Khoa học cây trồng; Trồng trọt và BVTV  
(Giáo trình lưu hành nội bộ)  
Quảng Ninh, năm 2019  
 
LỜI NÓI ĐẦU  
Đáp ứng yêu cầu đào tạo theo niên chế, để có tài liệu phục vụ học tập và nghiên  
cứu của sinh viên Cao đẳng nghề khoa học cây trồng và nghề trồng trọt BVTV của  
trƣờng Cao đẳng Nông Lâm Đông Bắc. Tôi biên soạn giáo trình Thuốc bảo vệ thực  
vật, giáo trình là tài liệu chính, đƣợc thống nhất để giảng dạy trong trƣờng và là tài liệu  
tham khảo cho sinh viên các ngành đào tạo khác.  
Giáo trình này đƣợc cập nhật những thông tin, tiến bộ kỹ thuật mới về thuốc  
bảo vệ thực vật, sát thực với thực tiễn sản xuất và phù hợp với sự phát triển của xã hội  
để giúp cho các em học sinh, sinh viên học tập tốt. Tập bài giảng thuốc bảo vệ thực vật  
gồm 07 chƣơng:  
Chƣơng 1: Mở đầu  
Chƣơng 2: Cơ sở độc chất học nông nghiệp  
Chƣơng 3: Nguyên lý và phƣơng pháp sử dụng thuốc bảo vệ thực vật  
Chƣơng 4: Hỗn hợp thuốc bảo vệ thực vật  
Chƣơng 5: Những biện pháp đảm bảo an toàn khi sử dụng thuốc bảo vệ thực vật  
Chƣơng 6: Thuốc trừ sâu và các loại động vật gây hại khác  
Chƣơng 7: Thuốc trừ nấm và vi khuẩn  
Giáo trình thuốc bảo vệ thực vật thể hiện rõ tầm quan trọng của việc phòng trừ  
dịch hại bằng thuốc hóa học, nhƣng quan trọng hơn là phải sử dụng thuốc bảo vệ thực  
vật cho đúng để không chỉ phòng trừ đƣợc dịch hại mang lại hiệu quả cao mà còn bảo  
vệ đƣợc mối cân bằng sinh học trong tự nhiên và an toàn cho ngƣời sử dụng. Trong  
mỗi chƣơng giới thiệu những kiến thức cơ bản về khái niệm chất độc, phân loại độ  
độc, các con đƣờng xâm nhập dịch chuyển của chất độc vào cơ thể sinh vật, một số  
nhóm thuốc và cách sử dụng thuốc an toàn và hiệu quả. Các nội dung đƣợc biên tập  
hết sức ngắn ngọn để các em học sinh sinh viên đọc hiểu đƣợc nội dung của học phần  
nhanh nhất. Nhân dịp này, tôi xin đƣợc bày tỏ sự cảm ơn sâu sắc tới các đồng chí trong  
Hội đồng khoa học nhà trƣờng đã góp ý để tôi hoàn thiện tập bài giảng.  
Mặc dù đã rất cố gắng, nhƣng do thời gian và trình độ còn có hạn nên giáo trình  
thuốc BVTV không thể tránh khỏi những thiếu sót nhất định. Tôi rất mong nhận đƣợc  
những ý kiến đóng góp quý báu của các thầy cô giáo, các nhà khoa học cùng các bạn  
đọc để tập giáo trình của tôi đƣợc hoàn thiện hơn.  
Xin chân thành cảm ơn!  
Tác giả. Trịnh Thị Nga  
1
 
DANH MỤC CÁC TỪ VIẾT TẮT VÀ KÝ HIỆU  
Chữ viết tắt  
Nghĩa  
BVTV  
VSV  
Bảo vệ thực vật  
Vi sinh vật  
BT-Bacillus thuringiensis  
Vi khuẩn Bacillus thuringiensis  
Lƣợng tiêu thụ hằng ngày đƣợc chấp nhận  
Ngƣỡng giới hạn  
ADI-Acceptable Daily Intake-  
TTLV-hreshold Limit Value -  
2
MỤC LỤC  
Đề mục  
Trang  
3
 
4
5
6
Chƣơng 1: MỞ ĐẦU  
1.1. VÀI TRÕ, VỊ TRÍ VÀ Ý NGHĨA CỦA BIỆN PHÁP SỬ DỤNG THUỐC  
BẢO VỆ THỰC VẬT TRONG SẢN XUẤT NÔNG NGHIỆP.  
1.1.1. Tác hại của dịch hại đối với cây trồng và nông sản  
- Dịch hại trong nông nghiệp (pests): là những loài sinh vật và vi sinh vật gây  
hại cho cây trồng và nông sản, làm thất thu năng suất hoặc làm giảm phẩm chất nông  
sản, thực phẩm.  
- Các loài dịch hại thƣờng thấy là sâu hại, bệnh cây, cỏ dại, chuột, nhện đỏ,  
tuyến trùng...Thất thu hàng năm do các loài dịch hại gây ra chiếm khoảng 35% khả  
năng sản lƣợng mùa màng (khoảng 75 tỷ đôla); trong đó thiệt hại do sâu là 13,8%  
(29,7 tỷ đôla); do bệnh cây là 11,6% (24,8 tỷ đôla); do cỏ dại là 9,5% (20,4 tỷ đôla)  
(theo Cramer H. H., 1967). Nếu tính cho diện tích nông nghiệp của thế giới là 1,5 tỷ  
hécta, không kể đồng cỏ và bãi hoang thì thiệt hại bình quân là 47- 60 đôla trên một  
hécta.  
1.1.2. Vai trò của biện pháp dùng thuốc Bảo vệ thực vật phòng chống dịch  
hại cây trồng và nông sản.  
- Là biện pháp quyết định để ngăn chặn dịch hại và đóng một vai trò quan trọng  
trong hệ thống các biện pháp bảo vệ cây, nông sản.  
1.1.3. Ý nghĩa của biện pháp dùng thuốc bảo vệ thực vật  
- Bảo vệ cây trồng từ ngoài đồng đến trong kho (cây lƣơng thực, cây thực  
phẩm, cây ăn quả vv .....Thức ăn của ngƣời, gia súc, gia cầm,  
- Trừ côn trùng môi giới truyền bệnh (ruồi, muỗi, ve bét vv...) trong nhà ở,  
trong chuồng trại gia súc, gia cầm.  
1.2. ƢU VÀ NHƢỢC ĐIỂM CỦA BIỆN PHÁP DÙNG THUỐC BVTV PHÕNG  
TRỪ DỊCH HẠI CÂY TRỒNG VÀ NÔNG SẢN  
1.2.1. Ƣu điểm  
- Diệt dịch hại nhanh, triệt để, đồng loạt trên diện rộng và chặn đứng những trận  
dịch trong thời gian ngắn mà các biện pháp khác không thể thực hiện đƣợc.  
- Biện pháp hóa học đem lại hiệu quả phòng trừ rõ rệt, kinh tế, bảo vệ đƣợc  
năng suất cây trồng, cải thiện chất lƣợng nông sản và mang lại hiệu quả kinh tế, đồng  
thời cũng giúp giảm đƣợc diện tích cánh tác.  
- Dễ ứng dụng rộng rãi nhiều nơi, nhiều vùng khác nhau đem lại hiệu quả ổn  
định và nhiều khi là biện pháp phòng trừ duy nhất.  
1.2.2. Nhƣợc điểm  
- Dễ gây độc cho ngƣời, gia súc, sinh vật có ích ở xung quanh khu vực áp dụng  
thuốc.  
- Ở những nơi sử dụng thuốc BVTV tràn lan gây ô nhiễm môi trƣờng, mất cân  
bằng sinh thái.  
- Nếu sử dụng không đúng cách dƣ lƣợng thuốc còn gây độc cho thực vật, tồn  
lƣu trong nông sản gây độc cho ngƣời và gia súc khi sử dụng.  
- Gây ra hiện tƣợng kháng thuốc trong quần thể dịch hại  
1.2.3. Xu hƣớng sản xuất và sử dụng thuốc BVTV  
7
                 
Ngày nay, biện pháp hoá học BVTV đƣợc phát triển theo các các hƣớng chính  
- Nghiên cứu tìm ra các hoạt chất mới có cơ chế tác động mới, có tính chọn lọc  
sau:  
và hiệu lực trừ dịch hại cao hơn, lƣợng dùng nhỏ hơn, tồn lƣu ngắn, ít độc và dễ dùng  
hơn. Thuốc trừ sâu tác dụng chậm (điều khiển sinh trƣởng côn trùng, pheromon, các  
chất phản di truyền, chất triệt sản) là những ví dụ điển hình. Thuốc sinh học đƣợc chú  
ý dùng nhiều hơn.  
- Tìm hiểu các phƣơng pháp và nguyên liệu để gia công thành các dạng thuốc  
mới ít ô nhiễm, hiệu lực dài, dễ dùng, loại dần dạng thuốc gây ô nhiễm môi trƣờng.  
- Nghiên cứu công cụ phun rải tiên tiến và cải tiến các loại công cụ hiện có để  
tăng khả năng trang trải, tăng độ bám dính, giảm đến mức tối thiểu sự rửa trôi của  
thuốc. Chú ý dùng các phƣơng pháp sử dụng thuốc khác bên cạnh phun thuốc còn  
đang phổ biến. Thay phun thuốc sớm, đại trà và định kỳ bằng phun thuốc khi dịch hại  
đạt đến ngƣỡng.  
1.3. ĐỐI TƢỢNG VÀ NHIỆM VỤ CỦA ĐỘC CHẤT HỌC NÔNG NGHIỆP  
1.3.1. Đối tƣợng  
Nghiên cứu sự tác động của thuốc lên cơ thể sinh vật trong mối quan hệ giữa 3  
yếu tố  
Đặc điểm của chất độc (tính chất hóa học, tính chất vật lý, khả năng tác động  
sinh lý, liều lƣợng...).  
Đặc điểm của sinh vật bị thuốc tác động: các đặc điểm di truyền nhƣ cấu tạo  
hình thái giải phẩu, hệ thống men, hoạt tính sinh lý và các đặc điểm khác nhƣ thể  
trọng, tuổi tác, tình trạng sức khoẻ...  
Điều kiện ngoại cảnh khi chất độc tác động lên cơ thể dịch hại, các yếu tố  
thƣờng gây ảnh hƣởng là nhiệt độ, ẩm độ, gió, mƣa... các yếu tố này một mặt tác động  
lên dịch hại làm ảnh hƣởng đến tính mẫm cảm của nó; mặt khác ảnh hƣởng đến tính  
chất lý, hóa học của thuốc, từ đó làm tăng hay giảm hiệu quả dùng thuốc.  
1.3.2. Nhiệm vụ  
+ Đề ra những yêu cầu của sản xuất nông nghiệp đối với một loại thuốc trừ dịch  
hại mà ngành hóa học cần giải quyết.  
+ Đề ra các biện pháp dùng thuốc hợp lý nhất, nhằm phát huy đến mức tối đa  
hiệu lực trừ dịch hại và hạn chế đến mức tối thiểu tác hại của thuốc trên ngƣời, gia súc,  
cây trồng, môi trƣờng và cân bằng sinh thái.  
CÂU HỎI ÔN TẬP  
1. Vai trò của biện pháp hóa học BVTV trong sản xuất nông nghiệp?  
2. Hãy cho biết ƣu và khuyết điểm của ngành Hóa BVTVtrong nông nghiệp?  
3. Những xu hƣớng chính trong việc phát triển thuốc BVTV hiện nay?  
8
       
Chƣơng 2: CƠ SỞ ĐỘC CHẤT HỌC NÔNG NGHIỆP  
2.1. KHÁI NIỆM VỀ CHẤT ĐỘC  
2.1.1.Chất độc  
Là những chất khi xâm nhập vào cơ thể sinh vật một lượng nhỏ cũng có thể  
gây biến đổi sâu sắc về cấu trúc hay chức năng trong cơ thể sinh vật, phá huỷ nghiêm  
trọng những chức năng của cơ thể, làm cho sinh vật bị ngộ độc hoặc bị chết. Đây là  
một khái niệm mang tính qui ƣớc.  
2.1.2. Tính độc (độc tính)  
Là khả năng gây độc của một chất đối với cơ thể sinh vật ở một lƣợng nhất  
định của chất độc đó.  
2.1.3.. Độ độc  
Biểu thị mức độ của tính độc, là liều lƣợng nhất định của chất độc cần có để  
gây đƣợc một tác động nào đó trên cơ thể sinh vật khi chúng xâm nhập vào cơ thể sinh  
vật.  
2.1.4. Liều lƣợng  
Là lƣợng chất độc cần thiết đƣơc (tính bằng mg hay g) để gây đƣợc một tác  
động nhất định trên cơ thể sinh vật.  
Liều lượng ngưỡng: là liều lƣợng rất nhỏ chất độc tuy đã gây biến đổi có hại  
cho cơ thể sinh vật, nhƣng chƣa có biểu hiện các triệu chứng bị hại.  
Liều lượng độc: là liều lƣợng nhỏ chất độc đã gây ảnh hƣởng đến sức khoẻ của  
sinh vật và các triệu chứng ngộ độc bắt đầu biểu hiện.  
Liều gây chết : là liều lƣợng chất độc đã gây cho cơ thể sinh vật những biến đổi  
sâu sắc đến mức không thể hồi phục, làm chết sinh vật.  
Để đánh giá tác động của chất độc đến cơ thể sinh vật, hay so sánh độ độc của  
các loại thuốc với nhau, ngƣời ta còn chia ra:  
Liều dưới liều gây chết: là liều lƣợng chất độc đã phá huỷ những chức năng của  
cơ thể sinh vật, nhƣng chƣa làm chết sinh vật.  
Bảng 1 . PHÂN LOẠI ĐỘ ĐỘC CỦA THUỐC TRỪ DỊCH HẠI (theo qui  
định của WHO)  
Trị số LD50 của thuốc ( mg/kg)  
Dạng lỏng  
Qua miệng  
20  
20 200  
Dạng rắn  
Qua miệng  
Qua da  
40  
40 400  
400 4000  
> 4000  
Qua da  
10  
10 - 100  
100 - 1000  
>1000  
Rất độc  
Độc  
5  
5 50  
50 500  
> 500  
Độc trung bình  
ít độc  
200 2000  
>2000  
Liều gây chết tuyệt đối: là liều lƣợng chất độc thấp nhất trong những điều kiện  
nhất định làm chết 100% số cá thể dùng trong nghiên cứu.  
Liều gây chết trung bình (medium lethal dose, MLD = LD50): là liều lƣợng chất  
độc gây chết cho 50% số cá thể đem thí nghiệm. Giá trị LD50 ( qua miệng và qua da  
động vật thí nghiệm) đƣợc dùng để so sánh độ độc của các chất độc với nhau. Giá trị  
9
           
LD50 càng nhỏ, chứng tỏ chất độc đó càng mạnh. Giá trị LD50 thay đổi theo loài  
động vật thí nghiệm và điều kiện thí nghiệm.  
Bảng 2- BẢNG PHÂN LOẠI Đ ĐỘC THUỐC BVTV Ở VIỆT NAM VÀ  
CÁC BIỂU TƢỢNG VỀ ĐỘ ĐỘC CẦN GHI TRÊN NHÃN  
LD50 đối với chuột (mg/kg)  
Qua miệng Qua da  
Thể rắn Thể lỏng  
Hình  
tƣợng  
(đen)  
Nhóm Chữ  
Vạch  
Màu  
độc  
đen  
Thể rắn  
Thể lỏng  
Đầu lâu  
xƣơng chéo  
trong hình  
thoi vuông  
trắng  
Rất  
độc  
Nhóm  
độc I  
Đỏ  
≤ 50  
≤ 200  
≤ 100  
≤ 400  
Chữ thập  
Độc chéo trong  
> 50 -  
500  
>100 –  
1000  
Nhóm  
độc II  
Vàng  
Xanh  
> 200 2000  
> 400-4000  
cao  
hình thoi  
vuông trắng  
Đƣờng  
chéo không  
liền nét  
Nguy  
> 2000 –  
nƣớc 500 200  
>1000  
> 1000  
>4000  
> 4000  
hiểm trong hình  
thoi vuông  
trắng  
3000  
Nhóm  
độc III  
biển  
Cẩn Không biểu Xanh  
thận tƣợng lá cây  
>2000  
> 3000  
2.2. NHỮNG YÊU CẦU ĐỐI VỚI CHẤT ĐỘC DÙNG LÀM THUỐC BẢO VỆ  
THỰC VẬT  
Thuốc BVTV là những chất độc; nhƣng muốn là thuốc BVTV phải đạt một số yêu  
cầu sau:  
- Có tính độc với sinh vật gây hại.  
- Có khả năng tiêu diệt nhiều loài dịch hại ( tính độc vạn năng), nhƣng chỉ tiêu diệt  
các loài sinh vật gây hại mà không gây hại cho đối tƣợng không phòng trừ (tính chọn lọc).  
- An toàn đối với ngƣời, môi sinh và môi trƣờng.  
- Dễ bảo quản , chuyên chở và sử dụng.  
- Giá thành hạ.  
Không có một loại chất độc nào có thể thoả mãn hoàn toàn các yêu cầu nói trên. Các  
yêu cầu này, thậm chí ngay trong một yêu cầu cũng có mâu thuẫn không thể giải quyết  
đƣợc. Tuỳ theo giai đoạn phát triển của biện pháp hoá học, mà các yêu cầu đƣợc đánh giá  
cao thấp khác nhau. Hiện nay, yêu cầu “ an toàn với ngƣời, môi sinh và môi trƣờng” đƣợc  
toàn thế giới quan tâm nhiều nhất.  
10  
 
2.3. PHÂN LOẠI THUỐC BVTV  
2.3.1. Dựa vào đối tƣợng phòng chống:  
- Thuốc trừ sâu (Insecticide): Gồm các chất hay hỗn hợp các chất có tác dụng  
tiêu diệt, xua đuổi hay di chuyển bất kỳ loại côn trùng nào có mặt trong môi trƣờng  
(AAPCO). Chúng đƣợc dùng để diệt trừ hoặc ngăn ngừa tác hại của côn trùng đến cây  
trồng, cây rừng, nông lâm sản, gia súc và con ngƣời.  
Trong thuốc trừ sâu, dựa vào khả năng gây độc cho từng giai đoạn sinh trƣởng,  
ngƣời ta còn chia ra: thuốc trừ trứng (Ovicide ), thuốc trừ sâu non (Larvicide).  
- Thuốc trừ bệnh (Fungicide): Thuốc trừ bệnh bao gồm các hợp chất có nguồn  
gốc hoá học (vô cơ và hữu cơ), sinh học (vi sinh vật và các sản phẩm của chúng,  
nguồn gốc thực vật ), có tác dụng ngăn ngừa hay diệt trừ các loài vi sinh vật gây hại  
cho cây trồng và nông sản (nấm ký sinh, vi khuẩn, xạ khuẩn) bằng cách phun lên bề  
mặt cây, xử lý giống và xử lý đất... Thuốc trừ bệnh dùng để bảo vệ cây trồng trƣớc khi  
bị các loài vi sinh vật gây hại tấn công tốt hơn là diệt nguồn bệnh và không có tác  
dụng chữa trị những bệnh do những yếu tố phi sinh vật gây ra (thời tiết, đất úng;  
hạn...). Thuốc trừ bệnh bao gồm cả thuốc trừ nấm (Fungicides) và trừ vi khuẩn  
(Bactericides). Thƣờng thuốc trừ vi khuẩn có khả năng trừ đƣợc cả nấm; còn thuốc trừ  
nấm thƣờng ít có khả năng trừ vi khuẩn. Hiện nay ở Trung quốc, mới xuất hiện một số  
thuốc trừ bệnh có thể hạn chế mạnh sự phát triển của virus ( Ningnanmycin ...).  
Nhiều khi ngƣời ta gọi thuốc trừ bệnh thuốc trừ nấm (Fungicides). Trong  
trƣờng hợp này, thuốc trừ nấm bao gồm cả thuốc trừ vi khuẩn.  
- Thuốc trừ chuột (Rodenticde hay Raticide): là những hợp chất vô cơ, hữu cơ;  
hoặc có nguồn gốc sinh học có hoạt tính sinh học và phƣơng thức tác động rất khác  
nhau, đƣợc dùng để diệt chuột gây hại trên ruộng, trong nhà và kho tàng và các loài  
gậm nhấm. Chúng tác động đến chuột chủ yếu bằng con đƣờng vị độc và xông hơi ( ở  
nơi kín đáo).  
- Thuốc trừ nhện (Acricide hay Miticide): những chất đƣợc dùng chủ yếu để  
trừ nhện hại cây trồng và các loài thực vật khác, đặc biệt là nhện đỏ. Hầu hết thuốc trừ  
nhện thông dụng hiện nay đều có tác dụng tiếp xúc. Đại đa số thuốc trong nhóm là  
những thuốc đặc hiệu có tác dụng diệt nhện, có khả năng chọn lọc cao, ít gây hại cho  
côn trùng có ích và thiên địch. Nhiều loại trong chúng còn có tác dụng trừ trứng và  
nhện mới nở; một số khác còn diệt nhện trƣởng thành. Nhiều loại thuốc trừ nhện có  
thời gian hữu hiệu dài, ít độc với động vật máu nóng. Một số thuốc trừ nhện nhƣng  
cũng có tác dụng diệt sâu. Một số thuốc trừ sâu, trừ nấm cũng có tác dụng trừ nhện.  
- Thuốc trừ tuyến trùng (Nematocide): các chất xông hơi và nội hấp đƣợc dùng  
để xử lý đất trƣớc tiên trừ tuyến trùng rễ cây trồng, trong đất, hạt giống và cả trong  
cây.  
- Thuốc trừ cỏ (Herbicide): các chất đƣợc dùng để trừ các loài thực vật cản trở  
sự sinh trƣởng cây trồng, các loài thực vật mọc hoang dại, trên đồng ruộng, quanh các  
công trình kiến trúc, sân bay, đƣờng sắt... và gồm cả các thuốc trừ rong rêu trên  
ruộng, kênh mƣơng. Đây là nhóm thuốc dễ gây hại cho cây trồng nhất. Vì vậy khi  
dùng các thuốc trong nhóm này cần đặc biệt thận trọng.  
11  
   
2.3.2. Dựa vào con đƣờng xâm nhập (hay cách tác động của thuốc) đến  
dịch hại: tiếp xúc, vị độc, xông hơi, thấm sâu và nội hấp.  
2.3.3. Dựa vào nguồn gốc hoá học:  
- Thuốc có nguồn gốc thảo mộc : bao gồm các thuốc bvtv làm từ cây cỏ hay các  
sản phẩm chiết xuất từ cây cỏ có khả năng tiêu diệt dịch hại.  
- Thuốc có nguồn gốc sinh học: gồm các loài sinh vật (các loài ký sinh thiên  
địch), các sản phẩm có nguồn gốc sinh vật ( nhƣ các loài kháng sinh...) có khả năng  
tiêu diệt dịch hại.  
- Thuốc có nguồn gốc vô cơ : bao gồm các hợp chất vô cơ ( nhƣ dung dịch  
boocđô, lƣu huỳnh và lƣu huỳnh vôi....) có khả năng tiêu diệt dịch hại.  
- Thuốc có nguồn gốc hữu cơ: Gồm các hợp chất hữu cơ tổng hợp có khả năng  
tiêu diệt dịch hại ( nhƣ các hợp chất clo hữu cơ, lân hữu cơ, cacbamat...).  
Gần đây, do nhiều dịch hại đã hình thành tính chống nhiều loại thuốc có cùng  
một cơ chế, nên ngƣời ta đã phân loại theo cơ chế tác động của các loại thuốc ( nhƣ  
thuốc kìm hãm men cholinesterase, GABA, kìm hãm hô hấp...) hay theo phƣơng thức  
tác động (thuốc điều khiển sinh trƣởng côn trùng, thuốc triệt sản, chất dẫn dụ, chất xua  
đuổi hay chất gây ngán).  
- Phân chia theo các dạng thuốc (thuốc bột, thuốc nƣớc...) hay phương pháp sử  
dụng ( thuốc dùng để phun lên cây, thuốc xử lý giống...).  
Ngoài cách phân loại chủ yếu trên, tuỳ mục đích nghiên cứu và sử dụng,  
ngƣời ta còn phân loại thuốc BVTV theo nhiều cách khác nữa.  
Không có sự phân loại thuốc bvtv nào mang tính tuyệt đối, vì một loại thuốc có  
thể trừ đƣợc nhiều loại dịch hại khác nhau, có khả năng xâm nhập vào cơ thể dịch hại  
theo nhiều con đƣờng khác nhau, có cùng lúc nhiều cơ chế tác động khác nhau; trong  
thành phần của thuốc có các nhóm hay nguyên tố gây độc khác nhau... nên các thuốc  
có thể cùng lúc xếp vào nhiều nhóm khác nhau.  
2.4. SỰ XÂM NHẬP DỊCH CHUYỂN CỦA CHẤT ĐỘC VÀO CƠ THỂ SINH VẬT  
2.4.1. Sự xâm nhập của chất độc vào tế bào sinh vật  
- Màng tế bào có khả năng thẩm thấu rất lớn đối với các chất khoáng và các  
chất hữu cơ. Thƣờng quá trình hấp thu các chất đi qua màng này xảy ra nhờ vào sự hấp  
thu phân tử, sự trao đổi ion hoặc liên kết hóa học.  
- Màng nguyên sinh chất có cấu tạo chuyên hóa rất phức tạp và là vật cản thứ  
hai trên con đƣờng các chất thâm nhập vào cơ thể do các yếu tố sau:  
+ Tính thấm chọn lọc: các chất đi qua màng tế bào với tốc độ khác nhau, điều  
này làm cản trở khả năng khuyếch tán của nhiều chất vào tế bào. Tuy nhiên tính thấm  
này có thể thay đổi khi có tế bào bị một tác động nào đó. Nhƣ khi chịu sự tác động của  
tác nhân gây hại, tế bào có thể bị kích thích hoặc bị tổn thƣơng và khi đó tính thấm của  
màng tế bào tăng lên rõ rệt, lúc đó các chất, kể cả chất độc sẽ khuyếch tán nhanh  
chóng và bên trong tế bào cho đến khi cân bằng về áp suất đƣợc xác lập.  
+ Khả năng hấp thu của toàn khối nguyên sinh chất: khả năng này đƣợc đặc  
trƣng bởi một hệ số nào đó. Khi bị chất độc tác động thì hệ số này tăng lên do tính hấp  
12  
       
thu của khối nguyên sinh chất tăng lên, kết quả là chất độc xâm nhập vào tế bào với  
một tốc độ nhanh hơn.  
+ Khả năng hấp phụ của màng nguyên sinh chất: Đặc biệt là đối với các kim  
loại nặng nhƣ Hg, Cu, As... Các chất độc này thƣờng phản ứng với các nhóm thio và  
amin của màng tế bào, trong nhiều trƣờng chúng đã phá hủy màng tế bào để đi vào bên  
trong.  
=> Các chất hữu cơ thƣờng xâm nhập vào tế bào bằng con đƣờng khuyếch tán  
dƣới dạng phân tử qua các khe lipoprotein của màng tế bào.  
=> Các chất độc vô cơ nhƣ các hợp chất của Cu, Fe, Zn... thƣờng xâm nhập vào  
tế bào dƣới dạng ion hoặc phân tử  
2.4.2. Sự xâm nhập dịch chuyển của chất độc vào cơ thể dịch hại  
2.4.2.1. Sự xâm nhập và di chuyển của chất độc vào trong cơ thể côn trùng  
- Xâm nhập vào cơ thể sinh vật qua con đƣờng tiếp xúc đối với những thuốc dễ  
hoà tan trong lipit và lipoproteit chất béo. Biểu bì côn trùng không có tế bào sống,  
đƣợc cấu tạo bằng lipit và lipoproteit biến tính, có tác dụng giữ khung cơ thể, ngăn  
không cho nƣớc ở trong cơ thể côn trùng thoát ra ngoài và các chất khác ở bên ngoài  
xâm nhập vào cơ thể. Nhƣng lớp biểu bì bao phủ không đều trên toàn cơ thể, có những  
chỗ mỏng, mềm nhƣ ở các khớp đầu, ngực bàn chân, chân lông v.v... thuốc xâm nhập  
qua dễ dàng hơn. Các thuốc dạng sữa dễ xâm nhập vào cơ thể qua biểu bì côn trùng và  
biểu bì lá cây hơn. Những biểu bì quá dày, thuốc không đi qua đƣợc, hoặc thuốc hoà  
tan trong biểu bì nhiều, bị giữ lại ở biểu bì mà không đi vào đƣợc bên trong, hiệu lực  
của thuốc cũng bị giảm. Xâm nhập qua biểu bì, thuốc sẽ đi tiếp vào máu và đƣợc máu  
di chuyển đến các trung tâm sống.  
- Các thuốc xông hơi lại xâm nhập vào lỗ thở, hệ thống khí quản và vi khí quản  
vào máu gây độc cho côn trùng. Chất độc xâm nhập qua đƣờng hô hấp có tính độc  
mạnh hơn các đƣờng khác, do tác động ngay đến máu. Cƣờng độ hô hấp càng mạnh,  
khả năng ngộ độc càng tăng. Vì thế, khi xông hơi các côn trùng trong kho, ngƣời ta  
thƣờng hoặc rút bớt không khí, hoặc bơm thêm CO2 vào kho để kích thích sự hô hấp  
của côn trùng.  
- Các thuốc trừ sâu vị độc, đƣợc chuyển từ miệng đến ống thực quản, túi thức ăn  
vào ruột giữa. Dƣới tác động của các men có trong nƣớc bọt và dịch ruột giữa, thuốc  
sẽ chuyển từ dạng không hoà tan sang dạng hoà tan, rồi thẩm thấu qua vách ruột hay  
phá vỡ vách ruột vào huyết dịch, cùng huyết dịch đi đến các trung tâm sống. Những  
chất độc còn lại không tan sẽ bị thải qua hậu môn, hoặc qua nôn mửa; một phần nhỏ  
chất độc thẩm thấu qua thành ruột trƣớc, vào thành ruột sau và bị giữ ở đó. Quá trình  
bài tiết càng chậm, thời gian tồn lƣu trong ruột càng lâu, lƣợng chất độc xâm nhập vào  
cơ thể càng nhiều, độ độc của thuốc sẽ mạnh. Độ pH của dịch ruột ảnh hƣởng nhiều  
đến độ tan của thuốc. Độ tan càng lớn, nguy cơ gây độc càng tăng.  
2.4.2.2. Sự xâm nhập và di chuyển của chất độc vào trong cơ thể loài gậm nhấm  
- Thuốc trừ chuột có thể xâm nhập vào cơ thể loài gậm nhấm bằng cả ba con  
đƣờng : tiếp xúc, vị độc và xông hơi.  
13  
     
- Biện pháp diệt chuột và các loài gậm nhấm chủ yếu là trộn thuốc trừ chuột với  
thức ăn (làm bả) ( con đƣờng vị độc). Tác động xông hơi (đƣờng hô hấp), chỉ đƣợc áp  
dụng trong các khoảng không gian kín (trong kho tàng, trong hang)... Dù bằng con  
đƣờng nào, cuối cùng thuốc cũng vào máu. Khi vào máu, thuốc một phần phá hại máu,  
phần khác đƣợc vận chuyển đến trung tâm sống, tác động đến chức năng sống của các  
cơ quan này, chuột bị ngộ độc rồi chết.  
2.4.2.3. Sự xâm nhập và di chuyển của chất độc vào trong cơ thể cỏ dại  
- Chất độc cũng có thể xâm nhập vào mọi bộ phân của thực vật, nhƣng lá và rễ  
là hai nơi chất độc dễ xâm nhập nhất. Bề mặt lá và các bộ phận khác trên mặt đất,  
đƣợc bao phủ bởi màng lipoit và những chất béo khác, có bản chất là những chất  
không phân cực, nên thƣờng dễ cho những chất không phân cực đi qua. Vỏ thân là  
những lớp bần, thuốc bvtv phân cực hay không phân cực đều khó xâm nhập; nhƣng  
nếu đã xâm nhập đƣợc qua vỏ thân, chất độc sẽ đi ngay vào bó mạch và di chuyển đến  
các bộ phận khác nhau của cây. Giọt chất độc nằm trên lá, ban đầu xâm nhập vào bên  
trong lá nhanh, theo thời gian, nƣớc bị bốc hơi, nồng độ giọt thuốc sẽ tăng cao, khả  
năng hoà tan của thuốc kém, thuốc xâm nhập vào cây chậm dần.  
Chất độc trong đất xâm nhập qua rễ là chính ( cũng có thể xâm nhập qua hạt  
giống và những lóng thân ở lớp đất mặt) nhờ khả năng hấp phụ nƣớc và chất hoà tan.  
Các chất phân cực dễ xâm nhập qua rễ. Tốc độ xâm nhập thuốc qua rễ thƣờng lúc đầu  
tăng sau giảm dần. Riêng hai thuốc trừ cỏ 2,4-D và DNOC lại khác: lúc đầu xâm nhập  
nhanh, sau ngừng hẳn rồi lại có một lƣợng thuốc từ rễ thoát ra ngoài đất. Mặt dƣới lá  
có nhiều khí khổng và tế bào kèm, nên các chất phân cực lại dễ xâm nhập.  
2.5. TÁC ĐỘNG CỦA CHẤT ĐỘC ĐẾN CƠ THỂ SINH VẬT  
2.5.1. Các điều kiện để chất độc gây hại và gây chết đối với sinh vật  
- Thuốc phải tiếp xúc đƣợc với sinh vật, là điều kiện tiên quyết để thuốc phát  
huy tác dụng. Muốn thuốc tiếp xúc đƣợc với dịch hại nhiều nhất cần phải:  
+ Nắm chắc đặc tính sinh vật học, sinh thái học của dịch hại  
+ Nắm đƣợc đặc tính của từng loại thuốc  
=> Tìm biện pháp xử lý thích hợp để thuốc tiếp xúc nhiều nhất với dịch hại và  
hạn chế thuốc tác động đến các sinh vật không là đối tƣợng phòng trừ, giảm nguy cơ  
gây hại của thuốc đến môi sinh, môi trƣờng. Mỗi loài sinh vật có những đặc tính sinh  
học khác nhau:  
+ Côn trùng: cần hiểu rõ khả năng di chuyển của côn trùng ( rệp ít di chuyển,  
nhƣng các sâu hại khác lại di chuyển mạnh); nơi chúng sống, nơi gây hại và cách gây  
hại, thời điểm hoạt động để chọn thuốc và phƣơng pháp xử lý thích hợp.  
+ Nấm bệnh và nhện: Là những loại sinh vật ít hay không tự di chuyển. Phải  
phun thuốc đúng vào nơi chúng sống, hạt thuốc phải mịn, trang trải thật đều trên bề  
mặt vật phun, lƣợng nƣớc phun phải lớn mới phát huy đƣợc tác dụng.  
+ Chuột: Chuột di chuyển rất rộng, nên phải tạo điều kiện cho chuột tiếp xúc  
với bả, bằng cách rải bả trên những lối đi của chuột, chọn bả không hoặc ít mùi, hay  
chỉ có mùi hấp dẫn, tránh dùng những bả gây tác động mạnh để chuột không sợ và  
phải thay mồi bả liên tục để lừa chuột.  
14  
     
+ Cỏ dại : phải phun, rải và trộn thuốc vào đất, tạo điều kiện cho cỏ dại nhận  
đƣợc nhiều thuốc nhất.  
- Thuốc phải xâm nhập đƣợc vào cơ thể sinh vật và sau đó phải dich chuyển  
đƣợc đến trung tâm sống của chúng :  
+ Thuốc xâm nhập vào  
cơ thể dịch hại bằng con đƣờng  
tiếp xúc (còn gọi là những  
thuốc Ngoại tác động): Là  
những thuốc gây độc cho sinh  
vật khi thuốc xâm nhập qua  
biểu bì chúng.  
Hình 2.1. Thuốc xâm nhập vào cơ thể dịch hại bằng con đƣờng tiếp xúc  
+ Thuốc xâm nhập vào cơ thể dịch hại bằng con đƣờng vị độc (còn gọi là những  
thuốc có tác động Đường ruột hay Nội tác động): Là những loại thuốc gây độc cho  
động vật khi thuốc xâm nhập qua đƣờng tiêu hoá của chúng. Độ pH dịch ruột và thời  
gian tồn tại của thuốc trong dạ dày và ruột non ảnh hƣởng rất mạnh đến hiệu lực của  
thuốc.  
+Thuốc có tác động xông hơi: Là những thuốc có khả năng bay hơi/ bụi, đầu  
độc bầu không khí bao quanh dịch hại và gây độc cho sinh vật khi thuốc xâm nhập  
qua đƣờng hô hấp.  
+ Thuốc có tác động thấm sâu: Là những thuốc có khả năng xâm nhập qua biểu  
bì thực vật, thấm vào các tế bào phía trong, diệt dịch hại sống trong cây và các bộ phận  
của cây. Các thuốc này chỉ có tác động theo chiều ngang, mà không có khả năng di  
chuyển trong cây.  
+ Thuốc có tác động nội hấp: Là những  
loại thuốc có khả năng xâm nhập qua  
thân, lá, rễ và các bộ phận khác của cây;  
thuốc dịch chuyển đƣợc trong cây, diệt  
đƣợc dịch hại ở những nơi xa vùng tiếp  
xúc với thuốc. + Những thuốc xâm nhập  
qua lá, vận chuyển xuống các bộ phận  
phía dƣới của cây, theo mạch libe, cùng  
dòng nhựa luyện, gọi là vận chuyển  
hướng gốc hay các thuốc mang tính lưu  
dẫn.  
+ Mạch libe là các tế bào sống, nên thuốc  
bị các chất trong tế bào sống, men tác  
Hình 2.2. Thuốc vận chuyển hƣớng gốc  
động và các yếu tố sinh học tác động.  
15  
+ Những thuốc xâm nhập qua rễ rồi dịch  
chuyển lên các bộ phận phía trên của cây  
cùng dòng nhựa nguyên, gọi là vận  
chuyển hướng ngọn.  
Hình 2.3. Thuốc vận chuyển hƣớng ngọn  
+ Có thuốc lại xâm nhập cả qua lá và rễ,  
vận chuyển cả hƣớng ngọn và hƣớng gốc.  
Hình 2.4: Thuốc vận chuyển theo hƣớng  
ngọn và gốc  
- Chất độc phải tồn giữ trong cơ thể sinh vật một thời gian, ở nồng độ nhất định  
đủ để phát huy tác dụng  
- Chất độc gây tác động độc đối với cơ thể dịch hại  
2.5.2. Sự biến đổi của chất độc trong cơ thể sinh vật  
Chất độc trong cơ thể sinh vật biến đổi theo 3 hƣớng:  
- Độ độc của chất độc có thể được tăng lên: Khi chúng đƣợc biến đổi thành  
những chất có tính độc cao hơn.  
Ví dụ: Malathion có độ độc kém hơn Malaoxon, một sản phẩm oxy hoá của  
Malathion. Các thuốc trừ sâu thuộc nhóm nereistoxin (Cartap, Bensultap, Monosultap,  
Thiocyclam ) chỉ có hiệu lực diệt sâu khi chúng đƣợc chuyển thành Nereistoxin trong  
cơ thể côn trùng. Thuốc trừ nấm Thiophanate methyl vào nấm bệnh sẽ chuyển thành  
carbendazim mới có độ độc với nấm bệnh.  
- Chất độc có thể trở nên ít độc hơn, thậm chí mất hẳn tính độc: Do chất độc  
phản ứng với các chất có trong cơ thể, hoặc dƣới tác động của các men phân huỷ  
thuốc, hay những phản ứng thuỷ phân hay trao đổi khác.  
Ví dụ: Dƣới tác động của men DDTaza, DDT chuyển thành DDA hay DDE ít  
độc với côn trùng.  
Những chất độc bị thải nhanh ra ngoài do phản ứng tự bảo vệ của sinh vật cũng  
không gây độc đƣợc với dịch hại.  
16  
 
Ví dụ: Atrazin trừ đƣợc nhiều loài cỏ lá rộng và lá hẹp cho nhiều loại cây  
trồng khác nhau, nhƣng lại rất an toàn với ngô. Vì trong ngô có men glutation  
tranferaza có khả năng khử Atrazin thành hydroxysimazin không gây độc cho cây.  
- Độ độc của thuốc có thể không thay đổi:  
Sunfat đồng có độ độc với nấm bệnh không thay đổi, dù có xâm nhập hay  
không xâm nhập vào cơ thể sinh vật.  
Chất độc chỉ phát huy đƣợc tính độc khi chúng đạt một lƣợng nhất định, tồn tại  
trong cơ thể sinh vật một thời gian nhất định. Với hai điều kiện đó, chât độc mới có  
thể đủ gây hại cho sinh vật, bằng cách phản ứng với protein, gây tê liệt hệ men, ngăn  
cản sự tạo vitamin, thay đổi trạng thái keo, độ nhớt và khả năng nhuộm màu của  
nguyên sinh chất, phá huỷ các chức năng sống cơ bản làm cho sinh vật bị ngộ độc rồi  
chết. Nồng độ chất độc càng tăng, thời gian lƣu giữ chất độc trong cơ thể sinh vật càng  
dài, càng tác động sâu sắc đến cơ thể sinh vật.  
2.5.3. Tác động của chất độc đến cơ thể sinh vật  
Sau khi chất độc xâm nhập đƣợc vào tế bào, tác động đến trung tâm sống,  
tuỳ từng đối tƣợng và tuỳ điều kiện khác nhau mà gây ra tác động sau trên cơ thể  
sinh vật:  
2.5.3.1. Tác động cục bộ, toàn bộ  
- Tác động cục bộ: Chất độc chỉ gây ra những biến đổi tại những mô mà chất  
độc trực tiếp tiếp xúc với chất độc ( nhƣ những thuốc có tác động tiếp xúc).  
- Tác dụng toàn bộ: Chất độc sau khi xâm nhập vào sinh vật, lại loang khắp  
cơ thể, tác động đến cả những cơ quan ở xa nơi thuốc tác động hay tác động đến  
toàn bộ cơ thể gọi là các chất có (những thuốc có tác dụng nội hấp thƣờng thể hiện  
đặc tính này).  
2.5.3.2. Tác động tích luỹ  
Khi sinh vật tiếp xúc với chất độc nhiều lần, nếu quá trình hấp thu nhanh  
hơn quá trình bài tiết, sẽ xảy ra hiện tƣợng tích luỹ hoá học. Nhƣng cũng có trƣờng  
hợp cơ thể chỉ tích luỹ những hiệu ứng do các lần sử dụng thuốc lặp lại mặc dù liều  
lƣợng thuốc ở các lần dùng trƣớc đó bị bài tiết ra hết đƣợc gọi là sự tích luỹ động  
thái hay tích luỹ chức năng.  
2.5.3.3. Tác động liên hợp  
Khi hỗn hợp hai hay nhiều chất với nhau, hiệu lực của chúng có thể tăng lên  
và hiện tƣợng này đƣợc gọi là tác động liên hợp. Nhờ tác động liên hợp, khi hỗn  
hợp hai hay nhiều thuốc khác nhau, giảm đƣợc số lần phun thuốc, giảm chi phí  
phun và diệt đồng thời nhiều loài dịch hại cùng lúc.  
Có hai loại tác động liên hợp :Tác động liên hợp gia cộng: khi hiệu ứng của  
hỗn hợp bằng tổng đơn giản các tác động. Tác động liên hợp nâng cao tiềm thế : khi  
hiệu ứng của hỗn hợp vƣợt quá tổng hiệu ứng riêng của từng chất cộng lại. Tác  
động liên hợp nâng cao tiềm thế cho phép giảm lƣợng thuốc khi sử dụng. Nguyên  
nhân: có thể do lý tính của thuốc đƣợc cải thiện tốt hơn, hoặc các loại thuốc phản  
ứng và chuyển hoá thành những chất mới có độ độc hơn và cuối cùng do khả năng  
nâng cao hiệu lực sinh học của từng loại thuốc.  
17  
       
2.5.3.4. Tác động đối kháng  
Ngƣợc với hiện tƣợng liên hợp là tác động đối kháng, nghĩa khi hỗn hợp,  
chất độc này làm suy giảm độ độc của chất độc kia. Hiện tƣợng đối kháng có thể  
đƣợc gây ra dƣới tác động hoá học, lý học và sinh học của các thuốc với nhau.  
Nghiên cứu tác động liên hợp và đối kháng có ý nghĩa rất lớn trong công  
nghệ gia công thuốc và là cơ sở cho hai hay nhiều loại thuốc đƣợc hỗn hợp với  
nhau.  
- Hiện tƣợng quá mẫn: Các cá thể xảy ra hiện tượng quá mẫn khi tác động  
của chất đƣợc lặp lại. Dƣới tác động của chất độc, các sinh vật có độ nhạy cảm cao  
với chất độc.  
Chất gây ra hiện tƣợng này đƣợc gọi là chất cảm ứng. Khi chất cảm ứng đã  
tác động đƣợc vào cơ thể với liều nhỏ cũng có thể gây hại cho sinh vật. Nếu chất  
độc xâm nhập trƣớc giai đoạn tột cùng của sự cảm ứng, hiện tƣợng quá mẫn sẽ  
không xảy ra và cơ thể sinh vật lại có thể hồi phục, đƣợc gọi là hiện tượng mất cảm  
ứng.  
- Một số chất độc khi xâm nhập vào cơ thể sinh vật, không làm chết sinh vật  
đó, nhƣng phá hoại các chức năng sinh lý của từng cơ quan riêng biệt, làm sinh vật  
không phát triển đƣợc bình thƣờng, nhƣ côn trùng không lột xác đƣợc để phát triển,  
côn trùng không đẻ đƣợc hay đẻ ít và có tỷ lệ trứng nở thấp, khả năng sống sót kém  
v.v... Hiện tƣợng này mang tên tác động dị hậu.  
Ngoài ra, chất độc có thể làm cho sinh vật phát triển kém, còi cọc, gây  
những vết thƣơng cơ giới ảnh hƣởng hoạt động hệ men và các hệ sống khác.  
2.6. SỰ LIÊN QUAN GIỮA TÍNH CHẤT CỦA CHẤT ĐỘC VÀ TÍNH ĐỘC  
CỦA CHẤT ĐỘC  
2.6.1. Sự liên quan giữa đặc điểm hoá học của chất độc và tính độc của chất độc  
- Trong phân tử chất độc thƣờng có những gốc sinh độc quyết định đến độ  
độc của thuốc đó. Các gốc sinh độc có thể chỉ là một nguyên tử hay một loại  
nguyên tố (nhƣ Hg, Cu... trong các hợp chất chứa thuỷ ngân hay chứa đồng); hoặc  
cũng có thể là một nhóm các nguyên tố (nhƣ gốc-CN có trong các hợp chất  
xianamit; hay gốc -P=O (S) trong các thuốc lân hữu cơ) biểu hiện đặc trƣng tính  
độc của chất đó.  
Các thuốc BVTV có nguồn gốc khác nhau, nên cơ chế tác động của chúng  
cũng khác nhau:  
- Các thuốc trừ sâu thuộc nhóm lân hữu cơ và cacbamat kìm hãm hoạt động  
hệ men cholinesterase; pyrethroit lại kìm hãm kênh vận chuyển Na+ và hợp chất  
Cyclodien kìm hãm kênh vận chuyển ion Cl- của hệ thần kinh ngoại vi; còn Fipronil  
và Avermectin lại kìm hãm sự điều khiển GABA v.v...Một số thuốc trừ bệnh  
dicarboxamide ngăn cản quá trình sinh tổng hợp tryglycerin; benzimidazol ngăn  
cản sự phân chia tế bào của nấm bệnh; các chất kháng sinh và acylamin lại kìm  
hãm sinh tổng hợp protein.  
- Một hợp chất có hoạt tính sinh học mạnh, thƣờng là các hoạt chất có độ độc  
cao. Các chất độc có các nối đôi hay nối ba, các phân tử dễ đứt gãy hay dễ phản  
18  
     
ứng, làm tăng độ độc của thuốc. Điều này cũng giải thích tại sao các thuốc thuộc  
nhóm pyrethroid có khả năng tác động nhanh, mạnh đến côn trùng đến vậy. Hay  
đối với dầu khoáng, độ độc của thuốc đối với sinh vật cũng phụ thuộc nhiều vào  
m lƣợng hydratcacbon chƣa no chứa trong các phân tử của chúng. Hàm lƣợng  
này càng cao, càng dễ gây độc cho sinh vật, đồng thời càng dễ gây hại cho cây  
trồng.  
- Sự thay thế nhóm này bằng một nhóm khác, hay sự thêm bớt đi một nhóm  
này hay nhóm khác có trong phân tử sẽ làm thay đổi độ độc và cả tính độc của hợp  
chất rất nhiều.  
Ví dụ: Sự clo hoá của naphtalen và benzen đã làm tăng tính độc lên 10-20,  
của phenol lên 2-100lần. Ethyl parathion và Methyl parathion hoàn toàn giống nhau  
về công thức cấu tạo có khác chăng ở Ethyl parathion có 2 gốc etoxy C2H5O trong  
khi đó ở Methyl parathion có 2 gốc metoxy CH3O. Mặc dù có sự khác biệt nhau rất  
ít nhƣ vậy nhƣng chúng khác nhau rất lớn về phƣơng thức và khả năng tác động  
đến côn trùng và độ độc của thuốc đối với sinh vật  
2.6.2. Sự liên quan giữa đặc điểm vật lý của chất độc và của chế phẩm  
thuốc đến tính độc của chất độc  
Các sản phẩm kỹ thuật ở các dạng lỏng, dung dịch, bột hay chất kết tinh, có  
hàm lƣợng chất độc cao. Chúng rất độc với ngƣời, động vật máu nóng, cây trồng,  
môi sinh và môi trƣờng. Do có độ độc cao, nên lƣợng thuốc tiêu thụ trên một đơn  
vị diện tích rất thấp (khoảng 0,5-1kg a.i./ha, thậm chí chỉ 6-12g a.i./ha), nên rất khó  
trang trải đều trên đơn vị diện tích. Chúng có độ bám dính kém, ít tan trong nƣớc  
không thích hợp cho việc sử dụng ngay. Vì vậy các hoạt chất thuốc BVTV  
thƣờng đƣợc gia công thành các dạng khác nhau, nhằm cải thiện lý tính của thuốc,  
tăng độ bám dính và trang trải của thuốc, tạo điều kiện cho thuốc sử dụng dễ dàng,  
an toàn, hiệu quả, giảm ô nhiễm môi trƣờng, ít gây hại cho thực vật và các sinh vật  
có ích khác.  
Đặc điểm vật lý của thuốc BVTV có ảnh hƣởng rất lớn đến độ độc của thuốc  
và hiệu quả phòng trừ của chúng. Những đặc điểm vật lý đó là:  
- Kích thước và trọng lượng hạt thuốc : ảnh hƣởng rất nhiều đến độ độc của  
thuốc. Hạt thuốc có kích thƣớc lớn, có diện tích bề mặt nhỏ, thƣờng khó hoà tan  
trong biểu bì lá ( tốc độ hoà tan của vật chất tỷ lệ thuận với tổng diện tích bề mặt  
của chúng), giảm khả năng xâm nhập. Hạt thuốc có kích thƣớc lớn khó bám dính  
trên bề mặt vật phun nên thƣờng bị rơi vãi thất thoát nhiều, giảm lƣợng thuốc tồn  
tại trên vật phun. Đối với côn trùng, kích thƣớc hạt thuốc lớn, sẽ khó xâm nhập vào  
miệng côn trùng, lƣợng thuốc xâm nhập vào cơ thể côn trùng bị giảm, hiệu lực của  
thuốc do thế cũng giảm theo. Với các thuốc bột thấm nƣớc, khi pha với nƣớc tạo  
thành huyền phù, kích thƣớc hạt lớn làm cho huyền phù dễ bị lắng đọng, khó trang  
trải đều trên bề mặt, dễ làm tắc vòi phun, rất khó sử dụng.  
Thuốc có hạt to, nặng chiếm ƣu thế, tốc độ rơi của các hạt sẽ lớn, , thời gian  
rơi của thuốc xuống bề mặt vật phun ngắn, thuốc không bay xa khỏi nơi phun.  
19  
 
Tải về để xem bản đầy đủ
pdf 105 trang Thùy Anh 04/05/2022 5480
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Giáo trình Thuốc bảo vệ thực vật", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên

File đính kèm:

  • pdfgiao_trinh_thuoc_bao_ve_thuc_vat.pdf