Bài giảng Hệ điều hành - Chương 3: Quản lý bộ nhớ - Đỗ Quốc Huy
Hệ Điều Hành
(Nguyên lý các hệ điều hành)
Đỗ Quốc Huy
Bộ môn Khoa Học Máy Tính
Viện Công Nghệ Thông Tin và Truyền Thông
Chương 3 Quản lý bộ nhớ
l Mục đích của hệ thống máy tính: thực hiện chương trình
l Chương trình và dữ liệu (toàn bộ hoặc một phần) phải nằm trong bộ
nhớ chính trong khi thực hiện
l Byte tích cực:Những byte nội dung đang được thực hiện tại thời
điểm quan sát
l Phần chương trình chưa đưa vào bộ nhớ chính được lưu trên bộ nhớ
thứ cấp (VD: đĩa cứng)⇒ Bộ nhớ ảo
l Cho phép lập trình viên không lo lắng về giới hạn bộ nhớ vật lý
l Để s/d CPU hiệu quả và tăng tốc độ đáp ứng của hệ thống:
l Cần luân chuyển CPU thường xuyên giữa các tiến trình
Điều phối CPU (Phần 3- Chương 2)
l Cần nhiều tiến trình sẵn sàng trong bộ nhớ
l Hệ số song song của hệ thống: Số tiến trình đồng thời tồn tại trong
hệ thống
l Tồn tại nhiều chiến lược quản lý bộ nhớ khác nhau
l Nhiều chiến lược đòi hỏi trợ giúp từ phần cứng
l Thiết kế phần cứng có thể được tích hợp chặt chẽ với HDH
Chương 3 Quản lý bộ nhớ
①Tổng quan
②Các chiến lược quản lý bộ nhớ
③Bộ nhớ ảo
④Quản lý bộ nhớ trong VXL họ Intel
Chương 3 Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
lVí dụ
lBộ nhớ và chương trình
lLiên kết địa chỉ
lCác cấu trúc chương trình
Chương 3: Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
1.1 Ví dụ
Quá trình biên dịch file C
Chương 3: Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
1.1 Ví dụ
Quá trình biên dịch file C
Chương 3: Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
1.1 Ví dụ
Quá trình biên dịch file C
Chương 3: Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
1.1 Ví dụ
Quá trình biên dịch file C
Chương 3: Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
1.1 Ví dụ
Quá trình biên dịch file C
Chương 3: Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
1.1 Ví dụ
Ví dụ : Tạo chương trình thực thi từ nhiều modul
Toto project
file main.c
file M1.c
#include <stdio.h>
int y = 10;
extern int x, y;
extern void toto();
int main(int argc, char *argv[]){
toto();
file M2.c
int x;
extern int y;
void toto(){
x = 10 * y;
}
printf("KQ: %d \n",x * y);
return 0;
}
Kết quả
KQ: 1000
Chương 3: Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
1.1 Ví dụ
Quá trình biên dịch toto project
Thư viện
Header
[printf]
[y←10]
int y=10;
[y←10]
[x]
M1.c
M1.o
extern int x,y;
extern void toto();
int main(){
toto()
x
y
[printf]
-
-
Compiler
Link
(tcc -c)
(tlink)
toto
printf
[toto]
printf()
x
y
}
main.o
main.c
toto
printf
x
y
int x;
extern int y;
toto()
[x]
y
[toto]
M2.o
M2.c
toto.exe
Chương 3 Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
lVí dụ
lBộ nhớ và chương trình
lLiên kết địa chỉ
lCác cấu trúc chương trình
Chương 3: Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
1.2 Bộ nhớ và chương trình
Phân cấp bộ nhớ
l Bộ nhớ là tài nguyên quan trọng của hệ thống
l Chương trình phải nằm trong bộ nhớ trong để thực hiện
l Bộ nhớ được đặc trưng bởi kích thước và tốc độ truy nhập
l Bộ nhớ được phân cấp theo tốc độ truy nhập
Tốc độ
Loại bộ nhớ
Kích thước
Thanh ghi (Registers) bytes
Tốc độ CPU(ηs) 10
Cache trên VXL
Cache mức 2
Bộ nhớ chính
Bộ nhớ lưu trữ (Disk)
Băng từ, đĩa quang
Kilo Bytes
nano seconds
100 nanoseconds e
Micro-seconds
Mili-Seconds 10
Seconds
KiloByte-MegaByte
MegaByte-GigaByte
GigaByte-Terabytes
Không giới hạn
Chương 3: Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
1.2 Bộ nhớ và chương trình
Bộ nhớ chính
00000
00001
Memory
l Dùng lưu trữ dữ liệu và chương trình
l Là mảng các ô nhớ kiểu bytes, words
l Mỗi ô nhớ có một địa chỉ riêng
FFFFE
FFFFF
l Địa chỉ vật lý: địa chỉ x/hiện ở chân VXL
Chương 3: Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
1.2 Bộ nhớ và chương trình
Chương trình
l Tồn tại trên thiết bị lưu trữ ngoài
l Là các file nhị phân thực thi được
l Vùng tham số file
l Lệnh máy (mã nhị phân),
l Vùng dữ liệu (biến toàn cục), . .
l Phải được đưa vào bộ nhớ trong và
được đặt trong một tiến trình để
thực hiện (tiến trình thực hiện
chương trình)
l Hàng đợi vào (input queue)
l Tập các tiến trình ở bộ nhớ
ngoài (thông thường: disk)
l Đợi để được đưa vào bộ nhớ
trong và thực hiên
Chương 3: Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
1.2 Bộ nhớ và chương trình
Thực hiện chương trình
l Nạp chương trình vào bộ nhớ
l Đọc và phân tích (dịch) file thực thi (VD file *.com, file *.exe)
l Xin vùng nhớ để nạp chương trình từ file trên đĩa
l Thiết lập các tham số, các thanh ghi tới giá trị thích hợp
l Thực thi chương trình
l CPU lấy các lệnh trong bộ nhớ tại vị trí được xác định bởi bộ đếm
chương trình (Program counter)
l Cặp thanh ghi CS:IP với VXL họ Intel (Ví dụ : 80x86)
l CPU giải mã lệnh
l Có thể lấy thêm toán hạng từ bộ nhớ
l Thực hiện lệnh với toán hạng
l Nếu cần thiết, lưu kết quả vào bộ nhớ tại một địa chỉ xác định
l Thực hiện xong
l Giải phóng vùng không gian nhớ dành cho chương trình
l Vấn đề
l Chương trình có thể được nạp vào vị trí bất kỳ trong bộ nhớ
l Khi thực hiện chương trình sinh ra chuỗi địa chỉ bộ nhớ
l Truy nhập địa chỉ bộ nhớ như thế nào?
Chương 3 Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
lVí dụ
lBộ nhớ và chương trình
lLiên kết địa chỉ
lCác cấu trúc chương trình
Chương 3: Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
1.3 Liên kết địa chỉ
Các bước xử lý chương trình ứng dụng
Chương trình
nguồn
Các modul đối
tượng khác
Thư viện hệ
thống được
nạp động
Liên
kết
Modul
đối tượng
Dịch
Chương trình
trong bộ nhớ
Modul
thực hiện
Nạp
Thư viện
hệ thống
Bộ nhớ trong
Chương 3: Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
1.3 Liên kết địa chỉ
Các kiểu địa chỉ
l Địa chỉ biểu tượng (symbolic)
l Là tên của đối tượng trong chương trình nguồn
l Ví dụ: counter, x, y,...
l Địa chỉ tương đối
l Sinh ra từ địa chỉ biểu tượng trong giai đoạn dịch (compiler)
l Là vị trí tương đối của đối tượng kể từ đầu modul
l Byte thứ 10 kể từ đầu modul
l EB08 ⇒ JMP +08: Nhảy tới vị trí cách vị trí hiện tại 8 ô
l Địa chỉ tuyệt đối
l Sinh ra từ địa chỉ tương đối trong giai đoạn nạp chương trình thực thi vào bộ
nhớ để thực hiện
l Với PC: địa chỉ tương đối <Seg :Ofs>→ Seg * 16+Ofs
l Là địa chỉ của đối tượng trong bộ nhớ vật lý-địa chỉ vật lý
l Ví dụ: JMP 010A⇒ Nhảy tới ô nhớ có vị trí 010Ah tại cùng đoạn mã lệnh
(CS)
l Nếu CS=1555h, sẽ đi tới vị trí: 1555h*10h+010Ah =1560Ah
Chương 3: Quản lý bộ nhớ
1. Tổng quan
1.3 Liên kết địa chỉ
Xác định địa chỉ
Xác định địa chỉ câu lệnh và dữ liệu trong bộ nhớ có thể thực hiện tại các
giai đoạn khác nhau khi xử lý chương trình ứng dụng
l Giai đoạn dịch:
l Sử dụng khi biết chương trình sẽ nằm ở đâu trong bộ nhớ
l Khi dịch sẽ sinh ra mã (địa chỉ) tuyệt đối
l Phải dịch lại khi vị trí bắt đầu thay đổi
l Thời điểm nạp:
l Sử dụng khi không biết c/trình sẽ nằm ở đâu trong bộ nhớ
l Các đối tượng được dịch ra sẽ mang địa chỉ tương đối
l Xác định địa chỉ được hoãn lại tới khi khi nạp chương trình vào bộ nhớ
l Trong khi thực hiện:
l S/dụng khi các tiến trình có thể thay đổi vị trí trong khi t/hiện
l Xác định địa chỉ được hoãn lại tới khi thực thi chương trình
l Thường đòi hỏi trợ giúp từ phần cứng
l Được sử dụng trong nhiều hệ điều hành
Tải về để xem bản đầy đủ
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Bài giảng Hệ điều hành - Chương 3: Quản lý bộ nhớ - Đỗ Quốc Huy", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên
File đính kèm:
- bai_giang_he_dieu_hanh_chuong_3_quan_ly_bo_nho_do_quoc_huy.pdf